Tiếp tục cuộc hành trình với 70km VMM

Posted by on October 15, 2023 · 22 mins read

Lắng đọng bằng một ngày tràn ngập cảm xúc

Mình đã đến với VMM thế nào?

Nó cũng không có gì quá li kỳ, chỉ là sau khi mình hoàn thành DLUT 55km thì mình muốn thử sức với một thách thức mới và mình chọn VMM 70K và đó cũng là lúc mình đki VMM từ early bird và quyết định chiến tới cùng với nó!

Tập luyện

Khi quyết định là mình sẽ chơi game 70K là lúc mà mình cũng tiếp tục đâm đầu vào tập luyện và học rất nhiều kiến thức liên quan từ kỹ thuật, tìm hiểu dinh dưỡng và lắng nghe cơ thể nhiều hơn. Sau chuyến đi DLUT là một chuỗi sự kiện để mình cũng gặp những người đồng đội cùng mình trên hành trình đáng nhớ này, xin cảm ơn những người đồng đội của mình 🫶

Bọn mình đã đi được đủ một vòng của các thể loại cung đường chúng mình có thể đi, từ nắng gió, thời tiết mát mẻ, đi đêm, dầm mưa. Nhìn chung là sau nhiều lần đi tập thì vấn đề sức khoẻ và thể lực cũng không phải là trở ngại quá lớn đối với mình. Mình có thể không khoẻ nhưng cũng không phải là kiểu k có khả năng hoàn thành. Và đỉnh điểm là trước race 2 tuần thì mình cùng anh em trong cty tham gia True Race và hôm đó mình đã cày từ 00:00 và được 85km.

Thách thức đến từ hệ tiêu hoá

Chưa bao giờ mình lo lắng cho hệ tiêu hoá như đi race, trước đó thì mình cũng có tiền sử bị dạ dày rồi nên là mình khá lo lắng. Tập luyện nhiều cũng gia tăng tần suất của những cơn đau của mình lên cũng như mình cũng khó nạp năng lượng vào trong cơ thể. Mình đã thử rất nhiều cách mà nó vẫn chưa thể tối ưu hoá được, mà cũng chỉ dừng ở việc nó khắc phục phần nào mà thôi 🥲

Ngày race gần kề

Những ngày vào tuần VMM là cả cty nô nức lên, cộng thêm việc cty mình cũng có một chương trình nhỏ và có thêm một số đồng nghiệp của mình cũng đi tham gia thì đúng như ae nói là: Thân xác thì ngồi ở True nhưng mà tâm hồn đang lang thang ở thị trấn Sapa rồi 🤪

Giới thiệu về VMM 70K 2023

Năm nay BTC rất hào phóng nên đã “thưởng” cho các vđv thêm 1000m gain và cung đường theo mọi người bảo là sẽ “đẹp” hơn. Làm cho mình vừa lo vừa máu 🥲

Chuẩn bị thôi nào

Xách balo và lên xe đi VMM, quả thực là chất hết đống đồ kia lên vest thì mình đeo đi đau hết vai 🥲. Lúc mà uphill chỉ muốn vứt cả thế giới đi thôi các bạn ạ

Hành trình gian nan

Mấy anh em nhìn bản đồ độ cao mọi năm là đã thấy kinh rồi, nhưng mà vẫn cố gắng lên kế hoạch và triển khai. Mình khởi động thì khá ì ạch vì mình thuộc loại khởi động hơi lâu, nhưng mà lần này thì mình còn gặp vấn đề nặng hơn với hệ tiêu hoá nên là mình k bước vào giai đoạn tăng tốc mà chỉ có thể duy trì tốc độ ổn định một cách tối đa mà thôi

Trạm tiếp nước đầu tiên

Đoạn này là sau một đoạn đi bê tông là vào một đường mòn rồi đi xuống một con suối, may mắn là mình đến sớm hơn đc 5p so với dự tính. Đến trạm tiếp nước, lấy vội 2 miếng dưa gang, hít một hơi rồi đi vào đoạn leo dốc mà nhìn từ xa là biết nó cao trót vót rồi

Hành trình tới CP1

Đoạn dốc đầu tiên không phải quá cao nhưng mà nó là lúc mà cơ thể mình chưa khởi động xong và nó rút đi của mình khá nhiều năng lượng. Đến khi mình leo mãi, leo mãi và cuối cùng là gặp một nhà dân và có một lối đi đường bằng là mình biết nó đã kết thúc đoạn dốc kinh khủng đầu tiên rồi. Đứng đó thở phào, nhưng cũng không kịp vui mừng mà chỉ kịp rút ra gói gel cắn một chút + uống nước và tiếp tục luôn với hành trình vì mình biết đoạn leo vừa rồi mình đi rất chậm. Sau đó là hành trình đi được 10 bước là có một con dốc nhỏ kết hợp với dốc lớn sau vài cái dốc nhỏ quả thực ám ảnh. À mà toe với các bạn một chút là chúng mình đi qua chỗ Homestay bọn mình ở trên đường tới CP1 luôn đấy 😁

Sau đoạn leo ban đầu là bọn mình bước vào một đoạn đi ruộng bậc thang ám ảnh thời tuổi trẻ, đường thì nhỏ tí ti mà người đông. Thế là mình phải vận dụng skill luồn lách của mình để vượt qua một loạt runner khác để đi, nhưng đoạn sình lầy thì mình phải mạo hiểm đi vào đoạn lầy và dùng kỹ năng để mình k bị thụt. Có mấy cái vũng lầy mà một số runner khác k may bị dẫm giày xuống mà nghĩ nhói đau con tim luôn ấy 🥲 Nhưng mà nhìn thấy cảnh đó là mình biết đó là sở trường của bản thân và mình cần tận dụng tối đa trước khi đi vào vùng mà mình gặp khó khăn, và sau đó mình nghĩ là lúc đó mình cũng đã làm tốt nhất có thể trong tầm khả năng rồi.

Tới CP1 thì mình cũng hồi lại một chút vì đoạn đường sau con dốc đầu thì nó cũng không quá khó tới nỗi vắt sức. Tới CP1 là lúc trời sáng là mình biết mình cũng đã chậm hơn so với kế hoạch một khoảng thời gian kha khá. Nạp vội mấy miếng dưa hấu, rồi mình đi vội chứ cũng không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi.

Hành trình tới CP2

Nạp xong thì mình tiếp tục vừa đi vừa nhìn qua cái map, tiếp ngay trước mặt là một con dốc cũng kha khá thế là mình cũng tranh thủ nạp chút gel vào và chuẩn bị chiến đấu thôi. Đoạn này là trời bắt đầu sáng rõ nhưng chưa bị nắng và mình biết là mình đã k thể tận dụng tốt khoảng thời gian sáng sớm để đi được xa rồi, nhưng mà k nản lòng mà cặm cụi đi thôi. Đoạn này cũng là đoạn mệt rồi và gửi gắm bằng một chiếc video ngắn

Về tới CP2 mình thấy mình đã sống lại một phần, vì sao? Vì ở đây là nơi đầu tiên mình có cháo nóng và nó là một động lực rất lớn để mình về đây. Trên hành trình từ đầu về CP2 hầu như mình đã cạn năng lượng, giờ chắc chỉ còn khoảng 30-35% trước khi nghỉ ngơi ở CP2.

Hành trình tới CP3

~8:30 mình về tới CP2 và mình đã nhẩm tính trong đầu là hành trình tiếp theo mình cần về CP3 vào khoảng 10h30 không thì chặng tiếp theo sẽ rất khó khăn và mình ngồi nghỉ ở CP2 một lúc, cố gắng ăn nhiều cháo nhất để duy trì khả năng hoạt động của hệ tiêu hoá, ăn nhiều dưa nhất để nạp thêm đường. Rời CP2 sau đó chắc khoảng 10-15p khi cố gắng tiếp nước, tiếp năng lượng và đi. Nhẩm tính trong đầu hành trình phía trước và lại phi vào cuộc đua với thời gian, mình nghĩ là từ CP2 thì cuộc đua với thời gian của mình đã bắt đầu rồi!

Đoạn đi đường thì mình hầu như k nhớ gì nữa, mình chỉ nhớ 2 đoạn nắng khi gần về CP3 thôi. Đoạn đầu là ở khoảng km29 mình vừa hay là gặp một người em/đồng nghiệp chạy 100k của cty mình. Và sau đó là chúng mình leo chắc khoảng 1km men theo đồi trồng ngô giữa trời nắng 😵‍💫😵‍💫😵‍💫 Đó quả là thảm hoạ, trời nắng gắt mà phải phơi mặt giữa trời thế quả thực là ám ảnh. Mình tưởng rằng mình đã sập nguồn trên con đồi đó rồi luôn đấy!

Đoạn sau khi mà về gần CP3 là lúc mà trời bắt đầu nắng lên, con dốc leo lên CP3 là con dốc bê tông mà mình đã bắt đầu mệt và không còn muốn nhấc cặp gậy của mình lên nữa mà dê nó theo con đường bê tông đến nỗi là nó mòn luôn cái đầu chống rồi 🥲🥲🥲 Lúc đó mình cũng biết là không tốt mà thôi mình mệt lắm rồi. Mà BTC còn lừa nữa chứ, ghi là 30km mà mình phải đi đến 32km mới đến CP3, đi mà muốn ngất luôn vì nắng mà k biết bao giờ đến CP để nghỉ ngơi thật là thảm hoạ 😵‍💫

Mình về CP3 là vào lúc 11:00, mình đã chậm hơn so với kế hoạch - hard limit là 10:30 tức là chặng đường đằng sau sẽ rất khó khăn đối với mình!

Hành trình về CP4

Giờ thì cuộc chơi mới bắt đầu vào giai đoạn gắt nhất, tuy nhiên cũng may mắn là đoạn leo lên ngay sau CP3 BTC đã tính toán để runners được leo bên dưới dàn su su chứ không thì mình cũng DNF từ đây luôn rồi. Sau những đoạn leo dài bất tận thì chúng mình lên đồi bò - đỉnh đầu tiên. Nhìn trên chỉ đường ở đồng hồ mà vẫn còn 2km nữa mới tới đỉnh là mình muốn ngất luôn chứ, leo dài bất tận luôn mà kiểu lên đó rồi k phải là kiểu đỉnh nhọn mà nó kiểu lên đỉnh 1 xong lên đỉnh 2,3 rồi mới down hill. Leo lên đây thì mình cũng k có hứng thú gì để hái hoa bắt bướm nữa, chỉ có cố gắng thở và hi sinh chút thời gian để thở khoảng 2p là phải tiếp tục thôi. Thật may là lên tới đỉnh thì k bị nắng, không khí tương đối mát làm mình cũng được refresh một chút xíu trước đoạn downhill mà mình k nghĩ là nó dài vô tận như thế 🥲

Leo một hồi thì mình cũng lên đến cái đỉnh cao nhất của đồi bò và lúc đó là lúc mình thấy cái mỏm cá heo mà mọi người hay chụp ảnh nhưng mà mình thì k có cảm xúc nữa, chỉ mong tìm đc cái lối down hill ở đâu mà thôi. Thấy đoạn downhill là mình nhẹ nhõm và lúc đó là lúc mà mình đã phải cố gắng hết sức để downhill xuống. Đường lúc đó khá vắng nên là mình cứ thế downhill thôi, mình nhớ là nó có 3 dạng địa hình: Đất sét, đá nhỏ và có một đoạn có những viên đá to và tạo thành những bậc cao. Tuy nhiên là downhill thì mình cũng tập kha khá + chạy đua thời gian nên là lúc đó cắm đầu chạy về CP4 sớm nhất có thể thôi chứ cũng k có gì khác. Nhưng mà phải công nhận là đoạn dốc đó quá xa, mình nhìn map mà nó chỉ dẫn là 3.5km nữa mới hết dốc mà mình đi mãi mới được 100m luôn.

Về đến CP4 mình đã rất mệt rồi, sau một đoạn cố gắng chạy ở đoạn downhill thì chân mình cũng đau hơn + nắng nữa. Về CP4 việc đầu tiên của mình là đớp 2 miếng dưa hấu rồi phi vào trong nhà và phải dùng ngay 2 tấm lót BVS vào chân vì doạnd downhill về CP4 là chân mình khá đau nhưng mình vẫn cố chịu để chạy chứ k dám đi bộ xuống vì mình biết là đi thế chắc chắn mình k kịp COT. Thay vội 2 tấm lót, cố gắng hít thở để hồi lại nhịp tim rồi lại đóng đồ vào vest rồi ra lấy nước, ăn súp bí ngô và tích cực nạp nhiều dưa hấu để tích đường rồi mình cũng hồi lại và tiếp tục hành trình.

Hành trình về CP5 - cuộc đua thời gian gay cấn

Về CP4 khi chỉ còn trước COT 40p, mình đã phải nghỉ ở đó tầm 20p vì mệt và phải thay đồ + ăn và rời CP4 khi còn chỉ khoảng 20p nữa trước COT. Mình có 2h20p cho chặng tiếp theo và mình đã rất lo lắng cho nó, chạy khoảng 7.8km trong 2h20p. Khúc này là vừa đi vừa chửi thề BTC này, lúc đó mệt chứ xong còn COT gắt thế là chửi dọc đường luôn. Trên đường về CP5 chúng mình lại tiếp tục đi qua một đoạn ngắn chừng 300m đi qua ruộng bậc thang và lại chửi thề thêm lần nữa, thời gian thì gấp mà còn dính phải cái trường hợp này là sốt ruột lắm luôn. Đến nỗi mà có một anh gì đó còn bảo là: Mấy ae không gấp về checkpoint thì nhường đường đi. Thật sự lúc đó mình cũng rất lo là về k kịp COT.

Khúc sau là mình đi xuống đường bê tông, đang chưa biết bao giờ mới về tới checkpoint mà thời gian chỉ còn khoảng 30p, đang lếch thếch đi thì mình được một người anh cùng chụp ảnh lúc vào race bảo là: A thấy checkpoint dưới đường rồi và mình ngó nghiêng thì cuối cùng cũng thấy và cảm xúc lúc đó là: “Ô kia rồi, sống rồi” và lúc đó cũng không chỉ có một mình mà mọi người có vẻ cũng hối hả đi về CP, lúc đó đang ở đi con đường ở lưng chừng đồi và nhìn xuống CP ở chân đồi. Lúc nhìn thấy CP5 mình thật sự xúc động, sau một chặng chạy đua với thời gian cuối cùng mình cũng nhìn thấy tia hi vọng để tiếp tục, tuy là chân đau nhưng mình vẫn cố gắng để chạy để về sớm nhất.

Chạy xuống gần đến CP5 thì mình gặp một người chị của mình, mình đi từ đằng sau thì mình cũng biết và đi qua phát tín hiệu nhẹ nhàng chào nhau thôi, và cũng ngay sau đó là chừng 10m nữa mình sẽ xuống đường lớn nơi cách CP chắc chỉ 50m và mình đã rất xúc động khúc đó. Chạy tiếp tục và đi về CP dẫm vào chỗ tính giờ và mình sau đó ngồi nghỉ và ngồi một góc để suy ngẫm lại chạy nước rút mình vừa đi qua thật là một kỷ niệm đáng nhớ.

Về CP6 thôi

Done CP5 mình cũng khá yên tâm để đi tiếp, tuy nhiên có một sự kiện làm thay đổi tất cả: Có một anh mà nhiều người đi cùng quen bảo mình là được nới COT thêm 30p và thế là tụi mình cũng bán tín bán nghi những vấn tiếp tục đi thôi. Đoạn này là a đuồi lắm rồi chỉ có đi bộ thôi, lê lết về CP6 sớm trước COT chính thức 10p mà mình vẫn k mảy may gì vì cũng nghĩ là được nới thêm 30p thì sợ cái gì chứ. Rồi về CP6 chúng mình cũng nghe từ một bạn Crew nói chúng mình là được thêm 30p và COT tiếp theo cũng thế nên là chúng mình cũng thong dong đi thôi chứ k có cố gắng mấy

Kết thúc tiếc nuối ở CP7

Sau một loạt những lời truyền tai và được nghe như thế thì mình cũng không tăng tốc mà duy trì để đi đúng COT thôi chứ không bung sức ra, rồi mình cũng dẫn đoàn khác đi và trong đó có một người bạn + đồng nghiệp của mình và cũng không có gì gấp gáp cho đến giữa đường mấy ae bảo là: “Không có thông tin chính thức biết đâu mà k được nới thì ae toang” thế là cả đội cũng hơi lo và cố gắng chạy. Tụi mình về tới CP7 lúc 22:11 và ở đó đã dỡ thảm và bảo là đã có người gỡ marker nên mình cũng không thể tiếp tục được nữa. Chứ không thì mình có muộn giờ ở CP7 thì mình cũng đi về Topas để Finish xong chặng đường của mình. Đến đó mình cũng tiếc nuối khi mình cũng không thể hoàn thành đủ một vòng hành trình mình đã đề ra và ngậm ngùi đi về trong tiếc nuối 🥲

Câu chuyện cá nhân sau race

Sau race thì mình có một đợt nghỉ dài đến tận giờ mình vẫn chưa tập luyện lại để bình phục dần về hệ tiêu hoá và cũng phải xử lý những công việc trên công ty. Dù sao thì mình DNF 70K năm nay cũng cho mình nhiều trải nghiệm và cũng như từ việc DNF đó mình có nhiều chiêm nghiệm cho bản thân và hành trình trưởng thành của mình. Dẫu sao thì nó cũng là một sự kiện trong đời, mình cũng xúc cảm lúc mới gặp nhưng rồi sau đó mình cũng thư giãn để đón nhận nó như là một phần trong cuộc sống và tiếp tục cho những lần sau

Một số khoảnh khắc tại VMM 2023